Ai cũng có một thứ gì đó họ muốn đến cháy lòng. Có người khao khát tình yêu, có người khao khát quyền lực. Có người chỉ muốn được là chính mình – một cách trọn vẹn nhất, không cần vừa mắt ai.
Nhưng sự khao khát ấy, lúc thì mềm như một cánh hoa, mà cũng sắc như một nhát cắt. Nó quyến rũ như một cái nhìn thoáng qua trong ánh đèn đỏ, nhưng cũng có thể để lại vết xước dài trong lòng người đã trót nhìn lâu thêm một chút.
Có những điều ta tưởng như vượt qua rồi, nhưng chỉ đang ngủ yên đâu đó trong tiếng nhạc, khói thuốc, hay cái ngoái nhìn chậm rãi nơi ngã rẽ cuộc đời.
"𝐓𝐡𝐞 𝐃𝐢𝐬𝐢𝐫𝐞" không phải là câu trả lời. Nó là một lời gọi. Rất khẽ.
Chỉ dành cho những ai đủ lặng để nghe thấy chính mình.
"𝐓𝐡𝐞 𝐃𝐢𝐬𝐢𝐫𝐞" là lời thì thầm của những khao khát rất thật, rất riêng.

















